C: dạ không , em tỉnh dậy thấy anh đứng đấy , dáng anh cô đơn quá
Em: uhm
C: anh có chuyện gì à ?
Em: anh đang nghĩ về bé H , anh muốn giúp cô bé đó
C: anh định giúp như thế nào ?
Em: chắc anh sẽ trích tiền từ tài khoản , giúp nhà cô bé sang sửa lại
C: vâng , hình như anh sinh ra để giúp người khác thì phải ?
Em: không , số phận , đưa đẩy họ đến với anh giống em thôi
C: hì , thôi vào ngủ một lát nữa đi anh
Em: uhm
Nắm lấy bàn tay C , chui về phía giướng . Nằm ôm từ phía sau C , đặt lên gáy một nụ hôn . Giấc ngủ lại nhẹ nhàng nằm bên . Chả nhớ bao lâu sau nhưng tiếng chuông điện thoại làm em giật mình tỉnh lại . Nhìn lại thì thấy không phải tiếng chuông là tin nhắn của L hẹn đi ăn . Nhìn đồng hồ 10h20 , em vỗ vỗ vai C đánh thức cô ấy dậy . Một nụ cười buổi sáng bên cạnh người yêu khiến em cảm giác thật sự hạnh phúc . Vệ sinh cá nhân xong , em với C trả phòng rồi ra về . Đi tìm hàng ăn cho đỡ đói vì quá hao phí sức lực rồi . Ăn xong đánh xe về nhà C , mẹ C vừa đi đâu về . Thấy em cả C , mẹ C làm mặt giận
MC: cha bố nhà anh chị , đi đâu cả đêm mới về
C: ( lao vào ôm cổ cười ) mẹ nhìn này ( đưa ngón tay có cái nhẫn về phía mẹ )
MC: cái gì đấy , mua nhẫn làm gì ?
C: anh , nói mẹ nghe đi
Em: hôm nay con sang thưa chuyện với hai bác ạ
MC: chuyện gì , nói luôn đi
C: mẹ vào nhà đi đã, bố đâu mẹ
MC: chắc lại đang chăm mấy con chim rồi , hai đứa vào đi , làm mẹ tò mò quá ( nghe thì thế nhưng chắc mẹ C đoán ra được phần nào rồi )
Vào trong nhà , thì ra bố C không phải là đang chăm chim mà đang ngồi mò mẫm cờ tướng với quyển sách các thế cờ .
Em: con chào bác ạ , bác có cần con làm đối thủ không ?
Mẹ C mang đĩa táo ra rồi ngồi pha trà , em châm trà ra chén , rồi đánh mắt ra hiệu cho C ngồi cạnh . C ngoan ngoãn như một con mèo ngồi ghế bên
MC: rồi anh chị có chuyện gì nói hai ông bà già này nghe xem
Em: dạ , con xin hai bác cho con rước C về làm dâu nhà con ạ
MC: hả ?
BC: nhà tôi thách cưới cao lắm
Em: dạ con biết rồi , 1 tuần nữa chắc bác sẽ phải giảm đồ thách cưới đấy ạ
C: bố mẹ đồng ý nhé ?
MC: cha bố cô , chắc chắn chưa
Em: ( nắm lấy bàn tay C ) dạ con chắc chắn rồi ạ , con xin phép nói trươc với bố mẹ ạ , bố mẹ con sẽ gặp nhà mình sau
BC: uhm , cũng đến tuổi phải làm đám cưới rồi , ý bà nó thế nào ?
MC: ơ hay , hôm nay mưa à mà ông lại hỏi ý kiến tôi ?
BC: việc khác thì tôi tự quyết , còn việc này thì phải bà và tôi quyết
C: bố , mẹ , trả lời anh X đi
BC:( nhìn nhìn mẹ C cười , bà cũng gật đầu với ông ) rồi , may mà nhà mình có người rước quả bom nổ chậm này đi , để lâu nó nổ lúc nào không biết . Thế thằng X , có dám rước đi không ?
Em: dạ , tất nhiên là con dám rồi ạ , con về con cài lại quả bom này cho bố mẹ , con bảo quản luôn
MC : cha bố anh , thế bao giờ thì bố mẹ anh sang
Em: để con thông báo với cả nhà đã ạ
BC: nhanh lên nhé , bà ấy thèm có cháu bế lắm rồi , bà nhỉ
MC: ông thì khác gì tôi chứ ?
C: thế là bố mẹ đồng ý rồi nhé
BC: uhm
" con cảm ơn bố mẹ ạ " em cả C cùng nói 1 lúc , xong cả hai nhìn nhau mà cười . Cả ngày chủ nhật hôm ấy căn nhà C đầy ắp tiếng cười . Mọi chuyện sẽ suôn sẻ nếu như ....
Được sự cho phép của bố mẹ C rồi , em cứ thấy nao nao nửa vui nửa lo vì chẳng biết rồi sau này cái nhà em nó ra sao nữa . Cơ mà thôi kệ dù sao thì mang lại hạnh phúc cho người con gái mình yêu cũng là một niềm hạnh phúc rồi ( cười ) . Từ cái sáng hôm đó , nhìn C như giống như vùng đất khô hạn sau cơn mưa , tươi tắn hơn , đáng yêu hớn , và cười nhiều hơn nữa . Không còn mang cái mặt nạ khó đăm đăm nữa , em thì vẫn thế nhưng mà bị kìm kẹp nhiều hơn , thời gian đi chơi , đi với bạn bè là y rằng có mặt của C . Không hề có sự cấm cản , không hề có cãi nhau , em ở đâu là C ở đó . Sau khi nói chuyện với bố mẹ thông báo rằng em xin cưới C , bố mẹ em vui lắm vì đằng nào cũng đến tuổi em lập gia đình rồi . Cả hai ông bà bô hứa sắp xếp thời gian sớm nhất để lên thưa chuyện với gia đình C . Nhà bác em thì cũng đã quá quen với sự xuất hiện của C và D rồi nên cũng chẳng có ý kiến gì cả , dù tần suất C ở bên nhà em nhiều hơn nhà C . Điều này khiến em hơi ngại , nên em quyết định mua nhà ở ngoài để ở . Một buổi tối em cả C đang đi dạo ở khu bờ hồ như những đôi yêu nhau khác
Em: này , vợ ơi anh bảo
C: dạ
Em: tình hình là , em ở nhà anh nhiều hơn ở nhà em rồi đấy
C: thì sắp cưới rồi , em qua nhà anh thường xuyên là chuyện bình thường mà
Em: thì là bình thường , nhưng mà anh không thích bác nói anh này nọ
C: này nọ là làm sao anh ?
Em: mà thôi , mai anh mời thầy đi xem nhà em có đi không ?
C: mua nhà á ?
Em: uhm , anh hỏi giá nhà bên khu Keang Nam rồi , mai chắc anh qua anh xem rồi đặt cọc luôn
C: nhưng mà quá vội vàng không anh ?
Em: vội vàng gì nữa , thế em định cười xong về dưới nhà bác anh ở à ?
C: à ừ nhỉ ? em không nghĩ ra hì
Em: cái cần thiết thì không nghĩ ra
C: thì em cũng chưa nghĩ đến việc đấy thôi
Em: thôi mai đi đã rồi tình , ra kia ngồi đi anh mỏi chân rồi
Dẫn C ra cái ghế đá em vừa tia được ở góc , trước đấy mấy phút có một đôi đứng dậy rồi . Mà hình như đây là cái ghế mà hồi trước em cả D ngồi rồi . Cả hai cứ ngồi im lặng chẳng nói gì , chỉ lặng yên tận hưởng cái không khí hạnh phúc ấy mà thôi , chẳng để ý xung quanh làm gì . Đang yên tĩnh bỗng điện thoại em rung lên , bỏ ra là bé H
Em: ơi anh nghe đây
H: anh à , mai là sinh nhật em rồi , anh có thực hiện lời hứa với em không ?
Em: à ừ , thì lát nữa anh trả lời em nhé ( cúp máy thì thấy C nhìn em có vẻ tò mò )
C: có chuyện gì thế anh ?
Em: à , H nó gọi cho anh , cái hôm cô bé được mình thuê ấy , sau đấy cô bé có nhờ anh một việc
C: việc gì thế anh ?
Em: à thì , cô bé nhờ anh đóng làm ny của cô bé thôi
C: sao lại phải thế ?
Em: như em biết rồi đấy , cô bé từ trước đến này làm cái nghề đó , có tiền và được bạn bè ngưỡng mộ vì những lời nói dối . Cô bé bảo rằng có ny ở nước ngoài rất yêu và chiều cô bé , sinh nhật năm nay sẽ có mặt ny cô bé
C: vậy anh định giúp cô bé , như thế chỉ làm tổn thương và khổ cô bé thêm thôi
Em: anh biết , vì thế nên anh mới muốn giúp vì cô bé hứa sẽ bỏ cái nghề kia rồi , anh cũng sẽ giúp cô bé mà . Anh tin em cũng sẽ làm như anh , nếu như em là anh , đúng không ?
C: thôi , một khi anh đã quyết như thế , em nào dám cản . Em biết chồng của em chẳng bao giờ bỏ rơi ai mà phải không ?
C thơm một cái vào má em , bỗng dưng C há hốc mồm ra nhìn em bằng một ánh mắt ngạc nhiên và hơi có gì đó kìa lạ
C: anh đỏ mặt ? ôi zồi ơi , chồng em đỏ mặt này . Ha ha D mà ở đây chắc sẽ không nhịn nổi cười mất . Người đàn ông lạnh lùng như anh cũng biết đỏ mặt chứ
Em kệ những lời trêu đùa của C , em là con người , tất nhiên đấy là một phản ứng tự nhiên của cơ thể mà thôi . Chỉ biết cười rồi quay sang , ôm lấy vai C , hiểu ý em , C dựa vào ngực em , tay thì nắm chặt lấy tay kia của em . Đêm Hà Nội , gió thu thoang thoảng đâu