quả , hương kít gà hòa trộn tạo nên 1 mùi hương quyến rũ , dễ chịu , the mát có thể gây nôn ọe tức khắc …
Miêu tả cảnh vật xung quanh thì cũng dễ , nhà ngoại ở quê nên chẳng đẹp đẽ gì mà đơn sơ mộc mạc , ngôi nhà lá được bao quanh một khu vườn lợn giống . bóng dâm đổ từ cổng vào nhà tạo nên 1 không khí mát mẻ dễ chịu
- A thằng đít nồi của bà , sao lâu thế mới về thăm bà hở con - dáng người nhỏ nhắn , da ngăm đen , da dẻ nhăn nheo khô ráp .. bà lao đến ôm tôi vào lòng rưng rưng nước mắt nói
- Con bận học thêm bà ạ , năm nay nhớ quá không chịu nổi nên con về nè hì hì
- cái mồm này vẫn déo như xưa nhỉ , cu vào đây bà làm bánh cho mà ăn
Về quê bao kỷ niệm lại ập về “ Cu” cái biệt danh ngàn đời của tôi , cái biệt danh này không phải tự dưng mà có chả là ngày xưa về quê , bé tý thì biết gì đâu , toàn cởi chuồng chạy dong khắp xóm , lúc đầu thì mấy cô bác gọi thằng Đ cháu bà Chín cơ mà cởi chuồng chạy rong riết nên dần dần mọi người chuyển qua gọi cu cho nó thân mật lúc đầu thì cũng hơi ngại nhất là khi mấy đứa con gái réo tên giữa xóm làng , ngại thấy mồ cơ mà trẻ em không biết không có tội nên tôi dần dần chấp nhận và là thằng Cu từ đấy đến bây giờ ..
- nào cu tý ngồi đây ăn bánh , bà quạt cho nhìn mày mồ hôi mồ cê nhễ nhại ghê quá
- dạ , đi bộ 1 đoạn nên hơi nóng , mà ngoại khỏe không ngoại , ngoại hơi gầy thì phải - mồm nhồm nhoàm nhai bánh , tôi quay qua ngoại
- sao mà ốm cho được , ngoại còn đợi thằng cu tí lấy vợ cơ mà ha ha ha
- hì hì thế con chả lấy vợ nữa , khỏe re he he –tôi cười xảo trá
- mày phải lấy vợ để ngoại bồng cháu nữa chứ
- để con tính đã , đang ế này ….zzz
- thế về quê bà giới thiệu cho mấy cô có mà đầy , hay 2 con bé nhà hàng xóm nhé , trước toàn chơi chung với nhau còn gì - bà nói tay chỉ qua nhà kế
- ớ , thôi -tôi tắt lịm
- dạo này mày không về , mấy thằng bé nó hỏi mày hoài
- con cũng muốn về lắm , về quê chơi vui hơn
- cha bố anh , về phá làng xóm , trêu chó trêu mèo chả thích - ngoại vỗ vai tôi cười khanh khách
- à mấy đứa nhỏ đâu ngoại, ra rủ tụi nó đi chơi với được - tôi hấp háy mắt nhìn ngoại như mong chờ 1 điều gì đó
- bữa nay mấy đứa nó lên trường làm vệ sinh chắc chiều tối nó mới về , có 2 đứa nhỏ nhà bên ở nhà kìa , qua đó mà chơi , tiện thể kiếm cháu dâu đi nghen
- ngoại này , không đùa nha - tôi phụng phịu
- rồi rồi , đi loanh qoanh chơi đi tối về ăn cơm , hôm nay ngoại kho cá vs thịt đó
Mùa hè đã đến , ve râm ran kêu đinh tai nhức óc nhưng ở đây hôm nay nắng lại không quá gắt rất thích hợp cho việc :cưỡi ngựa xem hoa lòng vòng hết khu làng xóm , chào hỏi mấy bác tử tế mà chỉ nhận được câu hỏi vớ vỉn
- cu tí dạo này lớn ghê
- cu dạo này lớn quá mầy
- cu
- cu
- cu
- cu bờ la bờ lô bờ li …
Sợ hãi, hoảng loạn chạy ra phía bờ sông vắng người , để tránh những câu hỏi về cu hay đại loại về cái giống thuộc họ cu , chọn 1 gốc cây to cạnh bờ sông tôi thất thần ngồi xụp xuống thở dốc như sắp hết hơi …. Ngồi một mình hết chuyện để nghĩ , não tự động tua về người con gái đầu tiên của tôi : Ly … lại cái cảm giác tức ngực , cổ họng nghẹn đắng …. Khó chịu thật , chia tay rồi sao cứ nghĩ về nhỏ thế nhỉ , cơ mà nói vậy tôi cũng chưa nhỏ giọt nước mắt nào cả , sao bị người yêu phản bội mà tôi không khóc nổi nhỉ , mấy thằng bạn toàn kêu : khóc đi cho thanh thản mầy ơi .. nhưng tôi chả khóc nổi , dường như nó nghẹ ứ ở đâu đó chờ một cái gì đó mới làm nó chảy ra . Khổ quá … ra đi … mãi mà không ra nổi .. muốn ra mà không thể ra nên chỉ còn cảm giác tưng tức khó chịu ..
- Mình về quê , nên không đi chơi với lớp được đâu , khi khác ha - tiếng 1 đứa con gái rất quen ngay gần đây lại kéo tôi về thực tại khi đang mơ mộng lung tung
Tiếng nói có vẻ phát ra phía bên kia của cái cây to chà bá này , tính tò mò dâng cao, tôi mặt dày mò mỗm sang quyết định phải nhìn mặt chủ nhân của giọng nói này
- Chà quen quá là quen - tôi lẩm bẩm hơi to
- Ai đấy - nhỏ gái đội cái nón to đoàng quay ngoắt về phía tôi
- Ớ , sao lại … -tôi cứng họng
- Đ hở - nhỏ kia hỏi như muốn xác thực
- Chứ ai đây nữa , sao B lại … - tôi ấp úng mắt mở chừng chừng nhìn nhân ảnh trước mặt như sợ chớp mắt cái là mất tiêu
- Sao lại …… -nhỏ ngập ngừng
Và trong 1 hoàn cảnh tình cờ tôi đã hỏi 1 câu mà 1 phần bất ngờ mà 9 phần ngu ngơ
- Bộ B đi theo Đ về quê hả - tôi nghệt mặt
- Ặc , đây là quê B mà , đi theo Đ chi zậy , ngố ghê hihih – nhỏ che miệng cười khúc khích
- À … ừm … lộn .. sao B ở đây vậy , đừng bảo quê B ở đây nha - tôi nhảy bổ vào bên cạnh nhỏ
- Chứ gì , bộ Đ nghĩ B theo Đ hở … - nhỏ càng cười tợn hơn nữa
- Quê rồi nha , đã kêu lộn rồi
- Rồi ..hì hì
- Mà nhà ngoại B ở đâu thế , Đ về đây nhiều lần mà không thấy - tôi hơi ngạc nhiên
- B về quê nhưng ít đi chơi nên sao Đ biết đc , nhà B ở bên kia sông kìa - nhỏ chỉ căn nhà cao cao ở sau mấy rặng cây xoan
- Ờ hay ha , ở cùng quê mới ghê
- Ừa …hì
Bỗng dưng hết chuyện nói vì đang dính cái phốt buồn nên cái thằng Đ lắm mồm lẻo mép ngày nào giờ đây lại không thể mở đầu câu chuyện mà trầu cau cũng chả có nên thôi tôi lại đần mặt ngắm nhìn dòng sông quê hương
- Đ nè - nhỏ giựt giựt áo tôi
- Sao hở B – tôi quay qua
- Dạo này B thấy Đ buồn vậy , bộ chuyện kia ….. – nhỏ ngập ngừng
- Ừm không sao đâu mà , Đ quên hết rùi hì hì - tôi cố kéo 2 khóe miệng để tạo ra nụ cười nhân tạo
- Xạo chưa kìa , cười mà mồm méo xệch , thấy ghê
- ….
- Đ phải vui lên đi chứ , còn nhiều bạn bè mà , buồn chi nữa , Đ đâu có sai gì đâu ha - nhỏ an ủi cơ mà hơi phản tác dụng
- Ừm , đúng Đ đâu làm gì đâu , nhỏ là người bắt đầu nên kết thúc là đúng thôi nhỉ , Đ đâu có làm gì quá đáng , đâu có làm gì quá đáng đâu có .. đâu có - tôi phản ứng hơi thái quá , mắt có vẻ rưng rưng nhưng khóc trước gái xấu hổ lắm nên gồng mình nín lại
- Đ ….
- Đ đâu có … - tôi vẫn hết sức kìm nén
- Không sao đâu , cứ khóc đại đi , có ai ở đây đâu mà ngại - nhỏ chọc quê tôi
- Hu hu ..hiihi - khóc vì bao tủi nhục , khóc vì bao kỷ niệm đẹp ngày nào giờ đây chả còn gì … cười vì tôi kết bạn được với 1 cô nhóc hiền lành dễ thương , cười vì những lời an ủi vụng về nhưng đầy tinh tế
Ở bờ sông năm ấy 1 thằng con trai ngồi khóc , 1 người con gái cạnh bên ……….
Ngoại tuyến – về quê :
Khóc lóc chán chê một hồi rồi tôi cũng nín . Không khí có vẻ ngột ngạt và gượng gạo khi đáng ra nhỏ Băng là người khóc lóc kêu gào thảm thiết và tôi sẽ là hoàng tử đến bên nàng , nhẹ nhàng và ân cần đặt đầu nàng vào vai tôi , thủ thỉ những lời tâm tình , ong bướng , quyến rũ , dụ dỗ và ..
- Nín chưa cô nương - đang thẩm du tư tưởng tôi giật thót khi nghe tiếng nói thánh thót bên tai
- Ơ .. hả …
- ậm ờ gì , nước mắt nước mũi tèm lem ghê chưa…hihi - nhỏ mỉm cười , nhẹ nhàng lấy chiếc khăn màu tím lên lau mẹt tôi like a mother
- ợ , khăn gì mà hôi quá zậy . ka ka - tôi chọc quê nhỏ cho đỡ ngượng
- Hông có đâu , khăn thơm lừng nè , khăn vừa đẹp vừa thơm .. – tức thời nhỏ cầm chiếc khăn màu tím bịt mõm tôi ra chừng chiếc khăn th