truyện teen coitruyen.wap.sh truyện teen coitruyen.wap.sh
Thế giới Truyện Teen
Chúc bạn giải trí tại COITRUYEN.WAP.SH vui vẻ
₪ TOP Game ứng dụng androi miễn phí
₪ Game Online Hoàn toàn miễn phí
* Mobi Army - Bắn Gunny Mobie
* M.X.H Avatar - Nông Trại Vui Vẻ
* Khí Phách Anh Hùng - Cổ Trang
* GoPet Online - Hội Thú Chiến
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện Teen Giá như dừng yêu Full Phần 1

₪ Game Hay nhất bạn nên chơi !
Game đuổi hình bắt chữ phiên bản cực troll
Đáp án ĐHBC phần 1
Đáp án ĐHBC phần 2
Đáp án ĐHBC phần 3
Game đuổi hình bắt chữ Online 2015
Game Avatar HD hack xu , hack lượng , auto farm
Mobi army 2 hack chỉnh góc tự động bắn siêu chuẩn
c vì trước giờ chưa nghe thấy cái tên môn võ này. Lúc trước tôi cũng có học chút ít taewondo, có nghe đến karatedo, judo…chứ thiệt tình aikido gì gì đó thì chưa nghe qua.
- Uhm, tui học ở nhà văn hóa … đó.
- Võ đó lợi hại không?
- Thì ông nếm mùi lợi hại rồi đó! – nhỏ mỉm cười rồi nhìn về phía cánh tay bị đau của tôi.
- Vui quá ha?
- ………………hi hi…thôi mà!
Câu chuyện vui vẻ của tôi và nàng (lúc này hết giận rồi) được lái sang việc tán thưởng môn aikido hay ho kia. Lát sau tôi định bụng sẽ xin số điện thoại người đẹp thì nàng đưa tay nhìn chiếc đồng hồ nhỏ màu bạc óng ánh như pha lê:
- Thôi muộn rồi, tui phải về đây.
- Về sớm thế? – tôi chưng hửng.
- Sớm gì nữa…Hơn 11h rồi đó, về lo mà đi ngủ đi. – nhỏ nói rồi đứng dậy trả tiền nước.
- Uh…về thôi. – tôi mệt nhọc đứng lên, vừa buồn ngủ vừa tiếc nuối.

Hai đứa tôi cùng đi ra bãi giữ xe, đi bên cạnh tôi nhỏ khẽ đưa tay vén tóc mai, khuôn mặt diễm lệ, thanh tú và nụ cười duyên dáng, đôi mắt to tròn lung linh, trông Tiểu Quỳnh dưới ánh đèn buổi đêm như một tiên nữ hạ phàm, bất giác tôi nghe tim mình đập binh binh, một cảm giác xao xuyến mông lung trước vẻ đẹp hoàn mỹ và có chút mộng mơ kia, giống như khi bạn yêu ai đó từ cái nhìn đầu tiên vậy. Có lẽ nào…

Tôi dừng lại ở ở hàng xào ngăn giữ bãi giữ xe và công viên, nàng dắt chiếc xe đạp thể thao màu đen ra chỗ tính tiền rồi quay sang tôi khe cười duyên:
- Tui về nhé
- Uh…Bye!
Nàng vẫy tay chào rồi lên xe. Và lúc đó tôi chợt nhớ ra 1 điều liền gọi giật lại:
- Này Tiểu Quỳnh…cô vẫn chưa xin lỗi tôi đấy!
- Hi hi…có duyên sẽ gặp lại! – Tiểu Quỳnh vẫy tay chào tôi.
Và chiếc xe cùng người đẹp ấy cứ xa dần xa dần, để lại tôi vẫn đang thẫn thờ vì những nhịp tim không đều vừa rồi.
“Uh…nhất định sẽ gặp lại nhé Tiểu Quỳnh…cô còn thiếu tôi một lời xin lỗi mà!” tôi thầm nghĩ rồi thong thả đi về, và những cái ngáp dài bắt đầu hành hạ tôi.

Tối hôm ấy, tôi đã có một giấc mơ kinh hoàng…


CHƯƠNG 3: TÁI NGỘ

Vâng tôi có 1 giấc mơ, tôi đang là một tướng quân oai phong lẫm liệt dưới chướng là cả vạn quân, thanh thế kiêu hùng, tôi cưỡi một con tuấn mã màu đen tuyền, đó là Tuyệt Ảnh, (một con ngựa nổi tiếng trong tam quốc diễn nghĩa) chúng tôi băng băng qua những thảo nguyên xanh thẳm, tiếng vó ngựa như chấn động đất trời, rền vang bờ cõi (chắc là do mê phim chiến tranh quá đó mà).

Tôi đứng trên đỉnh đồi ngắm nhìn chiến thắng vang dội của mình, tiếng tung hô của ngàn quân cho vị chủ soái. Thế rồi vân vũ kéo đến, đất trời mù mịt và từ trên trời 1 vòi rồng hình thành xoáy tung cát bụi trước mặt tôi, con Tuyệt Ánh tung vó hí vang, cái vòi rồng tan ra để lại 1 nữ tướng quân đang mặc mộ bộ kim hoa bảo giáo lấp lánh, khuôn mặt nàng đằng đằng sát khí, ánh mắt lạnh lùng.

Nàng rút lưỡi kiếm sáng lóa rồi lao về phía tôi, tôi đưa cây bảo đao hướng về trước và lao lên, khi chúng tôi giao thủ thì bỗng cả 2 binh khí đều vỡ tan, quá bất ngờ tôi liền đưa tay tung 1 cước về phía nàng, nàng túm lấy tay tôi đẩy văng xuống ngựa.

“Phịch” mặt tôi đập xuống mặt đất, lúc này hình như ai đó đã cầm lấy chân tôi, cả người tôi bị nhất bổng lên, rồi “Phạch….Phạch…Phạch” mặt tôi bị đập liên hồi xuống đất, bẹp dí. Và tiếng cười khanh khách của ma nữ kia vang lên “Ha …Ha…Ha” rùng rợn.
- Rinhhh….Rinhhh…Rinhhh – tiếng chiếc điện thoại đánh thức tôi khỏi con ác mộng.

Bật dậy, mồ hôi tôi túa ra như tắm, hơi thở gấp gáp, thật là một giấc mơ khủng khiếp. Tôi với tay lấy chiếc điện thoại một cách mệt nhọc :
- A nô…để cho bố ngủ !
- Ngủ ngủ cái đầu mày! – thằng bạn la lớn.
- ………!
- Dậy đi đá banh mày!
- ……!
- Dậy!
- …..banh bóng gì giờ này!
- 7h sân A2 nha.
- Thằng nào vậy?
- Tao Ngọc nè…phải đi đó nha mày, có mày mới đủ team!
- Ngọc hả…uhm…biết rồi. – lúc này tôi mới lờ đờ mở mắt.

Dựa người vào tường tôi ném chiếc điện thoại sang 1 bên, cố nhớ lại gương mặt ma nữ trong giấc mộng vừa rồi và giật mình nhận ra đó chính là cô nàng xinh đẹp tối qua. Thở phào nhẹ nhõm khi tin chắc rằng mình vẫn sống và hàng họ còn nguyên vẹn, tôi đứng dậy rửa mặt chuẩn bị lên đường, không đi đá thì thằng bạn thân nó chửi chết, dù sao tối qua ngủ rất đã và tôi đã lấy lại sinh khí.

Chủ nhật, sân bóng khá đông. Thật sự thì hôm đó thể lực không được tốt, chỉ chạy một lát là mệt, tôi đoán là vì mất hôm mất ngủ vừa rồi. Đội bóng của tôi chủ yếu là những thằng cùng quê vào Sài Gòn học, hầu hết đều trạc tuổi tôi. Đá banh là dịp chúng tôi gặp nhau, đi chơi, đi nhậu.

Thằng Ngọc, bạn thân của tôi từ cái thời còn mặt quần đùi đi chân đất, thành ra với tôi nó không chỉ là một thằng bạn mà còn là miền kí ức trong veo, ấm áp. Và nó cũng chính là một mảnh ghép trong câu chuyện này.

Cuối trận, đội tôi thua, tôi lững thững đi về phía thùng nước lạnh, chơi một ngụm rồi đổ ly nước lên đầu mình mát lạnh, đưa chiếc ly về phía thằng Ngọc. Nó uống xong rồi ném chiếc ly vào thùng nước ra điều bực dọc:
- Sao hôm nay mày yếu như sên vậy?
- Tao mệt, mấy hôm nay mất ngủ.
- Mất ngủ…sao mà mất ngủ? – nó thắc mắc.
- Thôi mệt lắm, lúc khác tao kể. – tôi thở hổn hển chẳng buồn trả lời.
- Tại mày mà thua rồi thấy không?
- Thôi…chơi vui thôi, suy nghĩ làm gì!

Nghỉ mệt một lát, chúng tôi lục đục thay giày dép, chia nhau tính tiền sân rồi ra về. Thằng Ngọc túm cổ kéo tôi:
- Đi uống nước với tụi tao?
- Thôi để lúc khác…tao về thôi! – tôi từ chối rồi ra lấy xe.
- À…chiều chủ nhật tuần sau có rảnh không?
- Rảnh…có chuyện gì không?
- Tiểu Vy rủ tụi mình đi café, nó mới vô Sài Gòn.
- Tiểu Vy gọi cho mày à?
- Uh…nó kêu tao nói mày đi cùng.
- Ok…mấy h? Ở đâu?
- 7h tao qua đón mày, gần nhà mày thôi, quán này tao mới phát hiện! – nó cười gian xảo.
- Uh…biết rồi, về đây.
Tiểu Vy là cô bạn thanh mai trúc mã của tôi, đóa hồng đầu tiên , vết thương đầu tiên trên con đường tình đầy sóng gió nhưng cũng đầy ngọt ngào. Đã mấy tháng rồi chúng tôi không gặp nhau, đợt tết Tiểu Vy về thăm ngoại ở Huế nên cũng không gặp được. Đã thành thông lệ sau tết, chúng tôi luôn họp mặt, café rồi nhậu nhẹt vì trong năm ít có cơ hội gặp nhau đông đủ.

Nhắc đến Tiểu Vy, đầu óc tôi lại mơ màng nhớ về một thời đã qua, những kỉ niệm lại ùa về. Khoảng trời thơ bé của tôi, bạn bè, gia đình,…tất cả như một bộ phim được tua đi tua lại nhiều lần mỗi khi tôi nhìn thấy cái lún đồng tiền hồn nhiên, thơ ngây của Tiểu Vy. Và giờ đây tôi lại sắp được nhìn thấy nó lần nữa.

Đầu óc lơ mơ nghĩ mông lung một hồi thì tôi cũng về đến nhà. Lên phòng, ném đôi giày và bộ quần áo bẩn vào thau giặt đồ, vặn vòi nước ấm xối lên người…cảm giác được ngủ một giấc ngon lành tối qua khiến tôi cảm thấy thư thái, tôi chợt nhớ đến Tiểu Quỳnh.
Tiểu Quỳnh và câu chuyện hài hước hôm trước của nàng hôm qua đã lay động sự hiếu kì trong tôi, chợt nghĩ nhất định phải gặp lại nàng. Tôi sâu chuỗi những chi tiết hôm qua để bắt đầu truy tìm người đẹp Tiểu Quỳnh.

Nàng bảo là học Aikido ở nhà văn hóa gần đây, vì thế sáng thứ 2 tôi đến nhà văn hóa hỏi về lớp Aikido. Xem qua cái lịch học Aikido tại đây thì mới biết là có nhiều lớp, các ngày 2-4-6, 3-5-7 được chia làm các giờ học từ: 15h30-17h, 17h-18h30,18h30-20h. Như vậy kế hoạch là buổi chiều tôi phải ghé qua tất cả các lớp, để xem nàng học lớp nào sau đó mới đăng kí học cùng.
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá :like
vote
Từ khóa Google : ,,
₪ Cùng Chuyên Mục
₪ Bạn xem chưa ?
Quy định sử dụng | Chính sách bảo mật | Hướng dẫn Cài đặt và gỡ bỏ
Trang chủ
@ Allright reserved 2014. Nội dung copy từ internet
SEO:

The Soda Pop