g nhé.
- Đừng, làm gì có chuyện 2 thằng nghèo k có 1 xu lại rủ nhau đi ăn nhậu ở nhà hàng chứ, Thằng nó biết mà nó k làm loạn lên hơi phí, có gì sau này ae ta sẽ bù đắp nó sau !
Hai gã cười hì hì, kéo nhau sang cửa hàng ăn đêm đối diện .
*
* *
Trống ra chơi vừa điểm, cô giáo còn chưa kịp ra khỏi lớp thỳ 2 nhỏ Hồng và Oanh đã sà vào cạnh Ngân rồi, nhỏ Hồng chu mỏ lên hỏi :
- Sao rồi, tên gia sư nhà Ngân vẫn chưa chịu rút à?
Ngân k trả lời mà chỉ gật đầu, thấy thế, Oanh hớn hở nói vẻ đắc thắng :
- Thấy chưa, qua lời bà kể thỳ tôi biết tên này vốn k tầm thường mà, phải thằng khác nó cuốn gói lâu rồi, mà tên này mấy tháng nay vẫn bám trụ đc, gan cực đấy !
- Cái gì mà gan chứ, chẳng qua ba Ngân trả lương cao thôi, thử hỏi dạy có 2 giờ mà đc 2 trăm bạc, thời gian còn lại tha hồ làm việc khác chứ, - rồi nhỏ quay qua Ngân hỏi : - Vậy không lẽ bà để yên cho hắn sao? Bà phải mạnh mẽ lên, sút hắn ra khỏi nhà bà đi chứ, tôi có cách này…..
Và rồi Hồng và Oanh lại quay về cái chủ đề xem dùng cách nào có thể tống đc Thắng ra khỏi nhà của Ngân, tuy nhiên , nếu vài tháng trc cô rất hào hứng nghe và thực hiện những cách quái đản của chúng nó. Còn bây giờ thì đã khác, cô muốn….bênh Thắng, muốn nói với chúng nó rằng cô sẽ k đời nào làm việc gì khiến Thắng bỏ việc ở nhà cô, kiến thức thỳ cô chả thiếu , cô thiếu cái khác cơ. Tự nhiên nghĩ tới Thắng, bất chợt lại nhớ về những trò dở hơi mà trc kia cô làm với Thắng, làm thì chanh chua, dọa nạt lại còn quyến rũ nữa, ai ngờ quyến rũ đc thật, cô bé k nhịn đc cười khúc khích. Nụ cười của cô bé như một giọt lệ rớt xuống mặt hồ đang yên tĩnh, điều đó phá vỡ hầu hết các quy luật vốn có tại cái lớp học này, hầu hết các hoạt động của lớp đều dừng lại, đám con trai đang chơi trận giả nhanh chóng trở về vị trí ngồi, chúng có cảm giác như mình vừa đc nghe 1 thiên thần nói thầm bên tai, đám con gái thì ngơ ngơ ngác ngác, có vẻ như chúng đang chứng kiến nàng Tây Thi sống dậy, còn riêng với Hồng và oanh, 2 đứa mất một lúc lâu mới trấn tĩnh lại, quay ra hỏi Ngân :
- Bà vừa cười à?
- ừ !
- Thật sự là bà vừa cười?
Ngân gật dầu, nó cảm thấy lạ với thái độ của Hồng và oanh cũng như những thành viên khác trong lớp, nó cũng có mắt mũi mồm miệng đầy đủ và thần kinh vô cùng bình thường, việc nó cười hay khóc cũng k đến nỗi để cả lớp phải dừng toàn bộ các hoạt động lại mà nhìn nó như thế này chứ.
Hồng và Oanh đưa mắt nhìn nhau dò xét, thật sư, học cùng và chơi thân với Ngân đc 2 năm có dư, nhưng 2 đứa cực kì thấy Ngân cười như thế, nếu k muốn nói là khi Ngân cười thì có lẽ thiên hạ chả quan tâm tới mấy đứa đi cùng nhỏ cả. 2 nhỏ ngồi sán xuống cạnh Ngân, thì thầm :
- Bà có người yêu rồi hả?
Dĩ nhiên là Ngân có rồi hoặc cũng đại loại như là đã có rồi, cơ mà bây giờ cô k muốn công khai mà cũng vì yêu một người hơn mình gần chục tuổi k phải là điều hay ho gì. Nó lắc đầu quầy quậy :
- Bậy nào, 2 bà biết ba Ngân như thế nào rồi còn gì,sao tui dám lơ mơ chứ !
Hồng và oanh và 1 cơ số đôi tai đang hóng hớt chuyện của mấy đứa dĩ nhiên k tin vào lời Ngân nói, cơ mà sự thật bố Ngân k phải là người dễ tính, ông là 1 doanh nhân cỡ bự, và cũng nổi tiếng khó tính, năm cô lớp 10 ông đã từng làm loạn cái trường cấp 3 này lên, vì thé chả có đứa nào có ý định tán tỉnh hay nhăm nhe gì Ngân cả.
- Bà biết thằng Tùng lớp C2 k?
- Cái thằng…3 năm 1 lớp đó hả? Nghe đồn vì nó quậy quá nên các thầy cô tống nó lên lớp để cho ra khỏi trường đây mà!
- Đúng nó rồi, nghe đồn nó có ý định tán bà á !
Oanh vừa nói xong thì k chỉ Ngân mà cả nhỏ Hồng và 1 cơ số người hóng chuyện xung quanh phải nhảy dựng cả lên, ai thì k biết, nhưng cái thằng cá biệt chuyên tụ tập cái đám tóc xanh, tóc đỏ rồi quậy phá các kiểu. Các thầy cô cũng hết cách, nghe nói bố thằng này làm quan chức lớn của thành phố nên nhà trường cả nể, k dám phạt nặng.
- Thôi, tôi xin bà, bị cái thằng ất ơ ấy theo đuổi thì nhà tôi tới số á.
Oanh định phản bác gì đó, nhỏ cũng có chơi với Tùng, ít nhất thỳ nhỏ cũng đang sở hữu một mái tóc đỏ quạch như trái dưa hấu, nhưng lời nói tới cổ thỳ nuốt vào, Ngân đâu có giống nhỏ đc, Ngân gần như đứng đầu toàn khối, bố mẹ lại có nề nếp, từ nhỏ nổi tiếng ngoan hiền, k nói gì Ngân chứ ngay cả nhỏ cũng chưa chắc đã chấp nhận cái thể loại như Tùng, hội tụ đầy đủ các bản chất của 1 thằng lưu manh,……….
*
* *
- Thế à? Còn gì nữa k ?
Giọng Thắng nhàn nhạt khi nghe Ngân kể lại câu chuyện hồi sáng, mối quan tâm của hắn bây giờ là 2 ả đào đang mặc váy ngắn, cưỡi Liberty đang lượn lờ dưới phố.
Ngân phụng phịu ra mặt, cái kẻ có thể coi tạm như là người yêu này có vẻ vô tâm ra mặt, cô bé đang kể cho hắn nghe rằng có ai đó định tán cô mà có vẻ k quan trọng bằng mấy cô nàng lượn lờ dưới kia, dĩ nhiên, thân hình của một cô bé 17 tuổi so với mấy ả đã trải đủ mùi đời thì k thể so sánh, nhưng như thế thỳ thật sự khó chịu. Cô với lấy con gấu bông trên đầu giường, ném về phía Thắng đang mải mê ngắm gái đánh bộp., làm hắn kêu oai oái :
- Em làm cái gì đấy?
- Anh chẳng quan tâm gì cả?
Thắng ngạc nhiên, hắn ngồi cạnh Ngân, tò mò hỏi :
- Nhưng em muốn anh quan tâm cái gì chứ?
- Có người tán em mà a cứ làm như chả có gì ấy !
Hắn gãi gãi đầu, cười hì hì :
- Quan tâm gì cái thằng bợm đời đó chứ em? Anh tin là e k bao giờ bị cái thằng nửa vượn nửa đười ươi đó chiếm cảm tình chứ, thằng đó sao đủ tuổi sánh với anh đc?
- Cái gì mà k đủ tuổi chứ, nhà nó giàu lắm đấy !
- Nó mới 20 tuối sao so với a đc !
Ngân mất khoảng 30s để hiểu những gì Thắng nói, sau đó cô bé vươn tay ra định véo Thắng, nhưng hắn đã nhanh chân ngồi lùi xa tầm tay của Ngân, lè lưỡi trêu Ngân. K đánh đc , Ngân đâm ra dỗi , nhỏ ấm ức nói :
- Anh bắt nạt em !
Thắng ngạc nhiên, nãy giờ hắn còn chưa động tay vào Ngân, nói chi là bắt nạt, thấy nhỏ dỗi, lại quay đi k thèm nói chuyện với mình, hắn tò mò mon men đến gần, ngó xem đúng là nhỏ giận hắn thật k. Thật ra Ngân thật sự giận hắn, cơ mà khi nhìn cái bộ dạng hắn qua gương đang mon men rình rình mình, nhỏ k nhịn được, bật cười hì hì….Thấy Ngân cười, Thắng vỗ tay đánh đốp rồi cười đầy đắc thắng :
- Đấy nhé, cười rồi, thế là k có giận a nhé.
Ngân vừa cười….vừa tức , vừa thấy ghét cái tên xấu tính cứ tìm cách chọc cười cô. Cô phụng phịu :
- Cuối tuần đi chơi đi anh !
- Đi đâu !
- Đi tơi cứ tòn đi đâu nữa ! ( =)))))))))))))))))))))))))))
- Đi xe đạp nhá, a k có xe máy đâu !
- ứ ừ !
- Đi bộ nhá !
- Xấu tính, đáng ghét, qua đón e nhé.
- Điên
- Sao?
- Đón e để bố e xé xác a à?
- Điêu, bố e làm gì mà ác thế?
- K biết, hôm ấy đợi ở trường e nhé !
- Vàng, đồ ông già!
Thắng kết thúc câu chuyện bằng việc giao cho Ngân 1 tố lô bài tập dài ngoằng mà gã mất cả buổi tối hôm qua mới tìm đc, mặc dù biết rõ ràng những bài tập này so vớ Ngân chỉ là chén nước đổ thau, k thấm vào đâu, cơ mà ít ra cả buổi dạy thêm của hắn cũng phải có cái gì đó hay ho để Ngân chép vào vở.
*
* *
Dương mệt mỏi rời khỏi quán sớm hơn thường lệ, mấy ngày nay cô suy nghĩ khá nhiều nên hôm nay cô muốn về sớm, tất nhiên là cả quán k đồng ý, người ta đến đây chủ yếu là để nghe cô đánh đàn và ngắm cô là chủ yếu, nay cô lại muốn xin nghỉ sớm làm người ta mất hứng. Nhưng chẳng ai nỡ ngăn cản một đóa hồng như cô, khi cô mệt và muốn nghỉ ngơi, có lẽ cả quán từ khách khứa tới bồi bàn đều mong muốn đc làm vệ sĩ để đưa cô về nhà an toàn. Nhưng Dương từ chối tất cả, người cô thật sự