- Liên quan?
- Chả lien quan, tao là người giới thiệu cho mày công việc ấy và nhờ đó mà mày quen Ngân, biết đâu mày lừa tình con nhà người ta, người ta tìm tao để tổng sỉ vả thỳ sao?
Thắng vừa cười, vừa xua tay nói:
- Mày yên tâm,k phải ai cũng là con bồ quý hóa của mày đâu, lo mà bẻ cái sừng của mày đi, dễ dài đến 2 mét đấy !
- Thằng cờ hó, mày khác gì,bị gái nó đá !
- À thỳ cũng bị đá, nhưng tao chả mất xu mẹ nào ! Theo tao mày nên tìm 2 đứa kia và nhét cái cùi chỏ vào mồm chúng nó .
Hai gã còn đang hàn huyên nữa thì Đức đứng dậy, vươn vai rồi nói :
- Hai thằng ngu chúng bây cãi nhau tiếp đi, tao đi làm đây, tối mày mà còn khóa cổng để tao phải trèo tường thì k yên với tao đâu nhé Thắng !
Nhận đc việc ở quán bar, lương cũng ổn định hơn 5 triệu 1 tháng, nếu chi tiêu tiết kiệm ít ra cũng có đồng ra đồng vào, nhưng kỳ thực việc bắt đầu làm việc lúc 9h tối và kết thức khi 2,3 giờ sáng khá là oải. Và điều tôi tệ hơn cả là gã đang phải gò lưng đạp xe 4 cây số để tới nơi làm việc và quay trở về phòng với cái đầu quay vòng vòng vì tiếng nhạc ồn ào nơi quầy bar. Điều đó thật sự là ác mộng, gã cũng như bao nhiêu thanh niên lười khác, muốn lê mông trên ghế xe buýt và ko muốn vận động cẳng chân để du chuyển chút nào.
Quán bar nơi hắn làm việc khá to trong thành phố, được bố trí cả một sàn nhảy cỡ bự với bể bơi và một hệ thống ánh sáng , âm thanh miễn chỗ chê. Nơi này là nơi tập trung tương đối các cậu ấm cô chiêu giàu có trong thành phố tới để tiêu bớt đi những đồng tiền bất chính mà cha mẹ chúng kiếm đc. Và cũng vì thế trong này rất phức tạp, ẩu đả , cãi lộn xảy ra là chuyện bình thường.
Đang vội mang nước cho khách, Đức bỗng bị một ai đó huých mạnh một cái, nếu không nhanh tay giữ lại, gã đã làm đổ cả mấy chai rượu ngoại loại khủng, giá cả chục triệu ra nền nhà. Giận dữ quay lại , nói:
- Mù hay câm mà k biết nói xin lỗi hả?
Đối diện với gã lúc này là một tên công tử béo tròn, nồng nặc mùi rượu, có vẻ thính giác của tên này có vấn đề, phải mất 30 giây sau khi Đức hoàn thành câu nói của mình, tên béo mới hiểu ra, túm lấy cổ áo Đức , hằn học :
- Xin lỗi? Mày biết bố tao là ai k mà xin lỗi?
- Bố mày làm gì à?
Nói câu này xong, Đức có cảm giác có cái gì đó đang thiêu đốt lòng bàn tay và lồng ngực gã, một khao khát vô cùng nhỏ nhẹ là đưa cái thằng thấp lùn , béo ị trc mặt vào khám ở trong cái bệnh viện hay trạm xá gần nhất. Còn bố nó hả, cũng k liên quan lắm, có kiện tụng chi nữa thì thằng con cũng dưỡng thương mấy tháng rồi, ko quá ảnh hưởng đến hòa bình thế giới. Nhẹ nhàng đặt khay nước sang bàn kế bên, Đức nhẹ nhàng gãi đầu, nhưng mấy đứa con gái đã thấy những cơ bắp của gã đang nổi lên, nhiều đứa đang lo lắng ra mặt, mấy thằng con trai thì vội vàng kéo thằng béo lại.
Định tiến lên thêm 1 chút thì một cô bé với tóc tết đuôi sam xuất hiện trc gã, giang tay ra k cho gã bước tiếp.
- A a a, e làm cái gì thế, tránh ra đi ! - , Đức gần như muốn quát lên, nhưng gã phải cố gắng nói nhẹ nhàng khiến khuôn mặt gã trở lên ửng đỏ.
- Anh bình tĩnh đi, đâu phải chấp vặt gì với loại người như thế ?
Cô bé có vẻ cũng k hề chịu thua, nhất quyết túm lấy tay gã rồi kéo đi , mặc kệ gã phản đối thế nào cũng lôi về phía quầy ba. Thấy cả 2 đang kéo nhau đi, nhiều kẻ hóng hớt đợi một vụ ẩu đả thú vị thất vọng ra mặt, đám đông nhanh chóng tản ra và quay về bàn của mình với những điệu nhạc ầm ĩ. Còn thằng béo lúc này có vẻ oai ra mặt, đang hếch mồm cười ha hả với mấy thằng cùng bàn,
Vừa chỉ tay về phía đó, Đức vừa nói :
- Sao e cản anh hả Hương? Sao k để a nện cho nó một trận , a dư sức vặt đi vài cái chân tay thừa thãi của thằng đó !
- Con trai các a sao cứ hở ra là lại đòi đánh nhau, ko lẽ k có cách giải quyết nào hay hơn việc đánh nhau à?
- Đương nhiên là k, với mấy thằng như thế đánh là hợp lí nhất |!
Hương phụng phịu, nói chuyện với mấy người ngang bướng thật sự vô cùng khó chịu , đã vậy lại còn k chịu nghe người khác khuyên nữa, cứ khăng khăng khăng khăng, đáng ghét ! =))
- Anh k biết à, bố nó làm bí thư quận đấy, a mà gây sự với nó coi chừng bố nó kéo người hỏi tội anh à.
Nghe Hương nói, Đức quay lại trề môi, đưa bàn tay cứa ngang cổ rồi gầm gừ :
- Mặc cha bố nó làm cái mẹ gì quận, nó láo thì nó phải ăn no đòn thế thôi, cứ như e nói thì cứ bố mẹ làm quan to thì tha hồ vác mặt ra đường làm bố đời à ?
- Ý em không phải thế, mà…mà sao a bướng thế? Nói mãi k nghe, đồ hâm !
Có vẻ như Hương đã đổ quạu, cô nàng quát lên rồi hầm hầm chạy về phía nhà vệ sinh bỏ lại Đức đang tròn mắt, ngơ ngác 1 lúc, gã vươn tay ra tóm cổ anh chàng pha sinh tố cũng đang tròn mắt kế bên, hỏi :
- Nhỏ hôm nay mất tiền hả bây? Tự nhiên nổi khùng với tao chứ !
Chàng pha sinh tố cũng ngẩn ngơ 1 lát rồi chỉ tay lên trần nhà, nói :
- Hỏi…ông ấy ý, tớ k có biết !
Đức ngán ngẩm xoa mặt, cơn bực tức theo đuổi cả ngày gã hôm nay đã được thay thế bằng cái cảm giác vừa tức cười, vừa khó hiểu. Gã cứ bần thần thế hồi lâu cho đến khi Thái, tên của người pha nước, bê cho gã 1 khay chứa thứ nước quái quỷ gì đang có 3 màu vô cùng bắt mắt với chai rượu mạnh ở bên, chỉ về chiếc bàn trong cùng của quán, nơi có một cô nàng khá xinh đẹp đang ngồi …hút thuốc ở đó.
- Mang ra đó, nhớ lấy hóa đơn về.
- Sao lại là tớ ?
- Bả là đại gia đấy , lắm tiền nhưng cực kỳ khó tính hợp với mấy thằng máu nóng như cậu thôi đi đi k bả lại bù lu bù loa lên giờ.
Nói rồi xua xua tay ý muốn Đức nghiêm chỉnh thực hiện, tuy nhiên trước khi bê khay nước đi, gã cũng kịp để lại một cái thè lưỡi dài cùng với khuôn mặt cau có vì bị trêu của Thái.
Xuất hiện trc mặt cô nàng chân dài kia, ấn tượng đầu tiên của Đức k đc đẹp lắm , một cô nàng đang phì phèo thuốc lá trong bộ đầm trắng hở hang thật sự khó có một ấn tượng đẹp với người khác. Nhẹ nhàng đặt khay nước và chai rượu mạnh xuống, gã khẽ cúi người, đặt bàn tay trước ngực , tay còn lại để ra sau lưng nói :
- Chúc cô có một buổi tối đẹp trời !
Gã định quay đi thì cô nàng gọi lại, tay ả đang mân mê chai rượu mạnh , ngước nhìn gã với đôi mắt đầy quyến rũ, hỏi :
- Cái thái độ của cậu là sao, tôi chưa thấy 1 anh chàng phục vụ nào lại chào khách như thế ! Nếu anh trả lời, cái tờ xanh xanh này sẽ giành cho anh !
Vừa nói vừa ve vẩy tờ 500 ngàn trong tay, ả vừa nháy mặt lại khẽ đưa lưỡi qua lại trên đôi môi mọng đỏ .
Đức cảm thấy ngán ngẩm vô cùng, tiền thỳ gã cần thật nhưng vì 500 ngàn thì thật sự bèo quá, cơ mà nếu ả cho rằng gã là 1 kẻ cần tiền và có thể làm nhiều việc vì tiền có vẻ cũng thú vị.
- Tôi đặt tay lên ngực vì tôi muốn nói tôi đã yêu cô vì cô quá xinh đẹp, tôi đặt tay sau lưng vì tôi hi vọng sau này chúng ta có dịp gặp lại.
Cô nàng cười khanh khách trước câu trả lời nửa đùa nửa muốn chơi trò mèo vờn chuột , ả vươn tay lên , kéo Đức tiến sát lại gần mình, ả nói đầy lả lơi :
- Tôi thích anh rồi đấy anh chàng đẹp trai à, miệng lưỡi của rất tốt, k hiểu ở nơi khác , a có được tốt như thế này k?
- Nếu có dịp , tôi sẽ chứng minh cho cô thấy !
- Vậy theo a tôi có là một người hư hỏng?
- Thưa cô, ở trong quán bar này hình như k có khái niệm người hư hỏng hay không ạ., - nghe gã trả lời, ả lại cười khanh khách.
Ngoài miệng trả lời như thế nhưng kì thực Đức đang ngán ngẩm vô cùng, mới vài chén rượu mà đã say ngất ngưởng như thế này thì làm cái trò trống gì nữa. Chán cái việc phải ngắm cô ả uống rượu, Đức bỏ về phía quầy, rót cho mình một cốc nước lọc với vài viên đá, vừa uống vừa than mình vừa thò ch