Teya Salat
truyện teen coitruyen.wap.sh truyện teen coitruyen.wap.sh
Thế giới Truyện Teen
Chúc bạn giải trí tại COITRUYEN.WAP.SH vui vẻ
₪ TOP Game ứng dụng androi miễn phí
₪ Game Online Hoàn toàn miễn phí
* Mobi Army - Bắn Gunny Mobie
* M.X.H Avatar - Nông Trại Vui Vẻ
* Khí Phách Anh Hùng - Cổ Trang
* GoPet Online - Hội Thú Chiến
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện Tình Ma - Hùng Sơn

₪ Game Hay nhất bạn nên chơi !
Game đuổi hình bắt chữ phiên bản cực troll
Đáp án ĐHBC phần 1
Đáp án ĐHBC phần 2
Đáp án ĐHBC phần 3
Game đuổi hình bắt chữ Online 2015
Game Avatar HD hack xu , hack lượng , auto farm
Mobi army 2 hack chỉnh góc tự động bắn siêu chuẩn
ơi tuổi rồi; làm sao lại có thể có tình cảm nhăng nhít với một eô gái eòn quá trẻ như nạn nhân này. Còn nói ông đính díu tới một vụ giết người đoạt của cỡ người không có tiền tài như nạn nhân này thì khó tin lắm." nói xong ông nhận định: "Cũng có thể chiếc đồng hồ này của ông Giám bị mất cắp chăng?"

"Ý bác cho là án tnạng này không liên can gì tới chủ nhân chiếc đồng hồ đó sao?"

"Có thể như vậy lắm chứ."

"Thưa bác, nếu như vậy thật khó tìm ra thủ phạm giết người trong án mạng này lắm. Nhưng không sao, cháu có quen một người bạn, giao thiệp rất rộng, may ra

anh ta có thể giúp cháu gặp ông Giám."

"Theo tôi, anh nên quên chuyện này đi, đó là công việe của cảnh sát. Cái đồng hồ đã tìm được rồi. Khi nào con ma trở lại, anh cho nó biết đã làm theo lời hứa rồi là

xong và bảo nó đừng trở lại đây quấy rầy chúng mình nữa là tốt nhất."

Ông Linh vừa nói dứt lời, bỗng có ai đập cửa đùng đùng bên ngoài, làm mọi người giựt mình nhớn nhác.

"Mở cửa, mở cửa... Bác sĩ Linh ơi."

Trong khu xóm lao động này người ta vẫn quen gọi ông Linh là bác sĩ, mặc dù ai cũng biết ông ta chỉ là một y tá trong quân đội giải ngữ thôi. Ông tri bệnh hầu hết cho mọi người trongxóm, phải nói ông cũng mát tay, chưa bao giờ xấy ra tai nạn cả. Mọi người rất mến ông, có lẽ cũng vì sự tận tâm nghề nghiệp nứa. Dù cho đêm khuya, ngày mưa cũng như lúc nắng, ai tới nhà giờ nào ông cũng coi bệnh cho thuốc; ai muốn kêu réo, lôi kéo đi đâu ông cũng không từ nan, hễ chỗ nào có người bệnh là có mặt ông ngay.

"Bác sĩ Linh ơi... mở cửa, cứu con gái tôi mau lên."

ÔngLinh hấp tấp chạy ra mở cửa, vừa đi ông vừa hôi:

"Ai đó, con gái bà làm sao rồi."

Bà Linh cũng bấp tấp chạy theo, bà đã nhận ra giọng người gọi cửa.

"Bà Tơ ở đầu hẻm đó mà; con bà ấy làm sao mà có vẻ hốt hoảng quá vậy kìa."

"Bác sĩ ơi, làm ơn mau lên, con gái tôi bị xỉu rồi."

"Bà cứbình tĩnh đi, tôi lấy đồ nghề đi ngay đây; khốn khổ, cháu bị làm sao vậy?"

"Tôi cũng không biết, nó về tới nhà, vừa mới bước chân vô cửa thì la lên một tiếng "Ma", rồi xỉu ngay. Ba nó mất sớm, chỉ còn hai mẹ con, nếu có chuyện gì tôi làm sao sống với ai đây."

Ông Linh chụp túi đồ nghề lao ra cửa liền, ông theo" người đàn bà luýnh quýnh vừa đi vừa kể lể. Chẳng bao lâu đã tới nhà bà Tơ, con nít bu vòng trong vòng ngoài, có mấy người lối xóm đang xúm vô cạo gió cho cô gái. Cô ta khoảng hai mươi lăm tuổi, ăn mặc thật thời trang, đang nằm tênh hênh, miệng xùi bọt mép, mắt trợn ngược. Ông Linh chích cho cô ta một mũi thuốc, cho ngửi ê-te là cô lồm cồm bò dậy ngay. Mọi người mừng rỡ, con nít reo hò inh ỏi; mấy người lớn phải lừa chúng ra sân, đóng cửa lại mới yên.

Cô gái con bà Tơ tỉnh lại vội vàng ôm lấy mẹ khóc nức nở.

"Đỗ Nga... Đỗ Nga, con đừng khóc nứa, có mẹ đây mà..."

Đỗ Nga vừa khóc vừa run lẩy bẩy, cặp mắt láo liên, nhứng nét kinh hoàng vẫn còn in đám trên'khuôn mặt.

"Mẹ ơi, mẹ ơi con sợ quá."

Thấy bệnh nhân đã khá rồi, ông Linh xin phép chủ nhà ra về. Vừa bước vô cửa, ông gặp Ngọc Lan đang đứng nói chuyện với Chung, ông liền nói với con.

"Con bà Tơ ăn mặc điêm dúa quá, chắc là làm ăn khá lắm."

Ngọc Lan cười nửa miệng:

"Bộ ba không biết nó là vũ nứ số một tại Vũ Trường Đại Kinh Đô trong Chợ Lớn đó hay sao?"

"À, hèn chi, mấy cô vũ nữ có khác."

Ông Linh nhếch mép cười một cách mỉa mai. Bà Linh cũng vừa trong nhà đi ra, nói với Chung.

"Anh Chung à, tôi thấy con ma này không tốt lành gì đâu nó tới đây coi con bé này, bây giờ lại nhát con gái bà Tơ nứa, th.ật là bậy bạ."

"Thưa bác cháu nghĩ cô ta cũng không tới nỗi nào đâu mới gặp vài lần nhưng chưa thấy phá phách gì trong nhà mình cả." Trong thâm tâm, Chung vẫn dành một mối cảm tình tốt đẹp cho hồn ma này.

"Anh không biết quan niệm của người mình từ trước tới gịờ vẫn cho loài ina quỉ là những phần tử đáng ghê sợ hay sao?"

Ngọc Lan nghe Chung nói chuyện với mẹ, nàng thấy thật bất bình, không hiểu sao Chung cứbinh con ma này chằm chặp. Lại nứa, chính chàng đã tiêu hết cả số tiền hàng ngày thường nói với mọi người là đề tổ chức một cái đám cưới thực huy hoàng sau này. Mọi người đang bàn tán về hồn ma, bà Tơ lại hớt hải chạy tới đập cửa ầm ầm:

"Bác Sĩ Linh ơi... Bác sĩ, con tôi lại gặp ma rồi, Bác sĩ làm ơn tới cứu nó đi."

Ông Linh vội vàng ra mở eửa gấp, hỏi:

"Sao vậy? Con ma đó lại tới nhà bà nữa à?"

"Phải... phải... Đỗ Nga vẫn khóc lóc kêu la, miệng cứ lải nhải "ma.. ma..." hoài, xin bác Bĩ Cứu cháu với."

Chung cũng vừa chạy ra cửa, nói:

"Bác cho cháu đi với."

Thế là cả ba người cùng tất tả trở lại nhà bà Tơ ngay. Tới nơi, vừa bước vô nhà, mọi người đã thấy Đỗ Nga bò lăn lóc trên sàn nhà; miệng nói liên thuyên:

"Cô đừng kiếm tôi, chuyện này không liên quan gì tới tôi đâu, Bà Tơ sợ hãi ôm lấy con:

"Đỗ Nga... con... con đang nói chuyện với ai thế."

Ông Linh ngồi xuống bên cạnh Đỗ Nga sờ trán nàng nói:

"Hiện con gái bà đang bất bình thường, tâm trí rối loạn. Những gì cô ta nói có thể là căn nguyên của bệnh thôi chứ không có ai đâu."

Trong khi ấy Đỗ Nga vẫn níu cứng lấy bà Tơ, miệng lắp bắp:

"Vụ này đừng trách tôi, khóng phải tôi gịết eô đâu, cô đi kiếm anh ấy đi..."

Đỗ Nga khóc lóc một hồi, vẫn cứ lải nhải bãng ấy câu không đầu không đuôi cho tới khi nàngmệt ngất ngư mới lăn ra ngủ.

Ông Linh thấy có lé bệnh nhân này vì một lý do gì đó quáhoảng sợnên tâmthần bấn loạn, phát ngôn lung tung, nay đã ngủ rồi nên không cần phải chính thuốc gì nữa.

Ông chỉ giao cho bà Tơ mấy viên thuốc rồi cùng Chung từ giã bà Tơ ra về. Bà Tơ vẫn chưa an lòng, bà nhét vào túi ông Linh mớ bạc, nói:

"Tôi xin cám ơn báe sĩ lắm, ngày mai cháu thức dậy thế nào cũng nhờ bác sĩ chẩn mạch lại dùm cho tôi yên tâm."

Ông Linh gật đầu, đáp:

"Dạ, dạ... sáng mai thế nào tôi cũng tới, bà cứ yên tâm."

Trên đường về Chung dọ ý ông Linh: "Bác có nghĩ con ma mà cô Nga gặp, có phải là mẹ của bé Phương không?"

"Cũng có thể lắm."

"Nếu đúng nhưvậy, cháu có thẩnói vụ tai nạn xe của hồn ma này là do ai đó tạo ra."

"Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng căn cứ vào nhứng lời cô Nga lảm nhảm trong lúc mê sảng thì cô ta không phải là thủ phạm. Có lẽ cái đồng hồ chúng mình tìm thấy ở phạm trường phải có một đầu mối nào."

Chung ngẫm nghĩ một lát, nói:

"Ngày mai, cháu sẽ tới một anh bạn thân để hỏi thăm tình hình, anh này quen cũng nhiều lắm."

Chương 2

Sáng hôm sau, Chung tới tìm gặp bạn. Thật may mắn; anh ta lại quen cô thư ký riêng của thương gia Nguyễn Văn Giám và cô này đã cho Chungbiết trong kỳ sinh nhật của ông Giám vừa qua, ông đã được người ta tặng một chiếc đồng hồ quả quít mạ vàng. Nhưng ông không dùng tới vì chính ông đã có một chiếc y như vậy bằng vàng tây rất quí, thường mang theo bên mình; do đó chiếc đồng hồ mới này được ông tặng lại cho người con trai là ông Nguyễn Văn Giầu sài.

Đêm đó Chung về nhà, kể lại điều tìm hiểu được chỗ ông Linh nghe và chàng kết luận rằng; chắc chắn vụ tai nạn xe này phải có bàn tay của con trai nhà thương gia tỷ phú kia và cô vũ nứ họ Đỗ.

Ông Linh cũng đồng ý với Chung như vậy, tuy nhiên ông là người ít thích dây dưa tới chuyện của người khác, nhất là nhứng chuyện phiền phức như thếnày.
<<1 ... 34567 ... 38>>
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá :like
vote
Từ khóa Google : ,,
₪ Cùng Chuyên Mục
Truyện ma Bóp da ma quái
Truyện ma : Bùa lỗ ban - Thực hư và thiện ác
Truyện ma Bùa ngải Việt Nam và những cuộc chiến giữa 2 cõi âm dương
Truyện ma cái chết cô vũ nữ
Truyện ma Căn nhà bên kia đèo Rù Rì
>> Xem thêm...
₪ Bạn xem chưa ?
Quy định sử dụng | Chính sách bảo mật | Hướng dẫn Cài đặt và gỡ bỏ
Trang chủ
@ Allright reserved 2014. Nội dung copy từ internet
SEO: