XtGem Forum catalog
truyện teen coitruyen.wap.sh truyện teen coitruyen.wap.sh
Thế giới Truyện Teen
Chúc bạn giải trí tại COITRUYEN.WAP.SH vui vẻ
₪ TOP Game ứng dụng androi miễn phí
₪ Game Online Hoàn toàn miễn phí
* Mobi Army - Bắn Gunny Mobie
* M.X.H Avatar - Nông Trại Vui Vẻ
* Khí Phách Anh Hùng - Cổ Trang
* GoPet Online - Hội Thú Chiến
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện ma - Phùng Long Ấn Trùng Tang

₪ Game Hay nhất bạn nên chơi !
Game đuổi hình bắt chữ phiên bản cực troll
Đáp án ĐHBC phần 1
Đáp án ĐHBC phần 2
Đáp án ĐHBC phần 3
Game đuổi hình bắt chữ Online 2015
Game Avatar HD hack xu , hack lượng , auto farm
Mobi army 2 hack chỉnh góc tự động bắn siêu chuẩn
y, suốt đám ma vợ anh Bình ngất đi ngất lại, bà Rạng khóc hết nước mắt, chỉ có anh Sinh đăm chiêu , lo lắng lắm, anh không phải lo lắng cái đám ma mà anh đang lo lắng cho anh vì chính anh và anh Bình là người phá cái miếu ấy, Sau khi chôn cất anh Bình xong. Mọi người đều về hết chẳng ai dám lại nhà bà Rạng cả , chỉ còn vợ chồng anh Sinh, bà Rạng và vợ anh Bình đang mãi miết làm bàn thờ rồi đốt cho anh Bình mấy nén nhang thơm.

Sau khi đám ma của anh Bình được gần 1 tuần, anh Sinh ra chỗ cái miếu mà chính anh và anh Bình đã phá, anh quỳ xuống rồi thắp 3 nén nhang, miệng lẩm bẩm, bất chợp anh giật mình khi thấy cái bóng phía sau, anh hoảng loạn quay lại thì là bà Rạng đang đứng phía sau anh, chỉ là do mặt trời chiếu làm cái bóng hiện ra và dài thêm, nhưng cũng đủ làm anh Sinh đứng người. Bà Rạng mệt mỏi nói: Nhà mình đang mắc tai hoạ rồi con ạ, từ ngày phá cái miếu là liên tiếp những chuyện mà không ai giải thích nổi, có lẽ mai mẹ với con phải đi mời thầy bên tỉnh bên về lập đàn mà cầu siêu cho bố mày với thằng Bình thôi, Anh Sinh cũng nghĩ tới điều này từ lúc ông Rạng gặp cái bóng ma , nhưng chưa kịp đi thì ông Rạng với anh Bình đột ngột qua đời, 2 hôm sau bà Rạng mời được thầy bên tỉnh về, ông thầy này không phải thầy cúng mà là thầy phù thuỷ, thầy phù thuỷ thì cao tay hơn rất nhiều với thầy cúng , ông thầy này vừa bước vào tới ngõ đã phán: Mảnh đất này âm khí quá nặng, duy chỉ có trong nhà là giữ được cân bằng , các người không thể thấy âm khí nhưng ta thấy rõ, khó mà có thể giải được. chỉ biết lập đàn cầu dương khí, yểm bùa, dời long mạch. Anh sinh nghe nói long mạch cũng mường tượng ra cái dòng nước ở dưới cái khu miếu mà anh đào rồi nói: Có phải long mạch là dòng nước chảy bên dưới đất mà nước chảy mạnh và trong không ? Ông thầy nói: Phải, ta đang muốn tìm cái long mạch ấy để chuyển dời, may ra tìm ra được sự cân bằng giữa âm và dương. Anh Sinh vội chạy tìm cái cuốc vừa đào đất ở chỗ cái miếu nói: Ở đây, lần trước tôi đã thấy nó, anh bổ những nhát cuốc thật mạnh hất tung những mảng đất lên nhưng chẳng thấy long mạch đâu nữa, mà chỉ thấy chỗ đất ấy cứng như gạch, không 1 chút ẩm ướt, như là đất hạn hán vậy, không thế tin chỉ có 1 tháng trước đã có nguồn nước trong chảy mạnh qua đây được, Ông thầy phù thuỷ lắc đầu : Long mạch đã mất, sự thịnh vượng cũng suy tàn, rồi quay sang bảo bà Rạng: chuẩn bị lễ, lập đàn cầu siêu, tôi chỉ giữ cho mảnh đất này an toàn thêm 1 tháng nữa thôi, thu xếp chuyển nhà hay đi thật xa đi, cái hoạ này to lắm, nếu càng cố gắng ở thì chỉ mang cái hoạ chết người mà thôi, bà Rạng và anh Sinh tái mặt: không còn cách nào hả thấy , tôi đã sống ở đấy từ lúc lấy chồng, rồi mồ mả cha ông ở hết đây tôi mà đi lấy ai hương khói cho tổ tiên. Ông thầy giơ bàn tay bấm : rồi nhìn lên trời mà than: Cái hoạ này là do người cố tình tạo ra, trời đã cố gắng cử người xuống ngăn cản nhưng người lại không nghe mà còn bổ chết thần thánh, Anh Sinh nghe thầy nói mặt tím tái vì anh hiểu “ Người” là đang muốn nói tới con rắn ấy, 3 ngày 2 đêm ông thầy phù thuỷ ngồi trên 1 cái đàn nhỏ, ngồi niệm chú , nhiều lúc bà Rạng thấy như ông thấy ấy bay lên khỏi chiếc đàn cầu, miệng há hốc , dịu mắt nhìn cho kỹ, quả thật ông thầy này quá cao siêu, bà hy vọng ông thầy sẽ giải được cái hoạ cho nhà mình, cuối cùng ông thầy cũng xuống khỏi cái đàn ấy rồi lắc đầu: Tất cả những gì tôi có thể làm tôi đã làm rồi, giờ chỉ biết coi vào ý trời mà thôi, Rồi ông thầy lặng lẽ đi về, Bà Rạng nói với anh Sinh: Thôi cái hoạ này để mẹ chịu, vợ chồng con mau thu xếp đi khỏi đây đi, mẹ già rồi, nếu đi khỏi đây mẹ cũng chết vì ân hận mất, đất cát tổ tiên ai hương khói. Anh Sinh không nói gì , rồi đi vào nhà nằm .

Mọi chuyện bình yên trôi qua khi tới ngày 49 ngày anh Bình, ai cũng đang chờ đợi xem liệu có chuyện gì xảy ra nữa hay không, Thằng Khánh vẫn được gủi bên bà ngoại, không ai dám cho nó về cả, đang sắp lễ cúng cho anh Bình , mọi người đều ngồi quanh lại cầu cho linh hồn anh được siêu thoát, thì bỗng nhiên ở đâu có tiếng khóc của thằng Khánh, nó lao vào bàn thờ bố nó khóc lớn : Con nhớ bố lắm, vợ ạnh Bình ôm lấy con mà giật lại không cho nó lại gần mà khóc: Sao con lại về đây, ai đưa con về đây. Nó vừa khóc vừa rằng: Bà ngoại khoá con trong buồng không cho con về, lúc nãy con thấy bố đứng ở cửa nói: Đưa tay cho bố, bố cho con về. rồi bố cõng con về đây. Nghe thằng Khánh nói xong ai cũng hoảng hốt nhìn xung quanh xem có anh Bình đứng đâu đấy quanh đây không, Bà Rạng khóc oà lên: Bình ơi, mày định mang con mày đi thật sao, nó còn bé để đây cho vợ mày nó chăm nom. Vợ anh Bình cũng khóc: Anh đừng mang con đi, anh mang nó đi em cũng đi theo nó đấy. Không gian ồn ào hơn, mọi người đang khóc lớn thì cơn gió lạnh ùa tới làm lạnh buốt hết người, mọi người đều im lặng chờ đợi xem có điều gì xảy ra nữa không, tất cả nhìn vào thằng Khánh, xem nó có hiện tượng gì không….. Nhưng chẳng có điều xảy ra cả, thằng Khánh vẫn nằm trong vòng tay mẹ nó 1 cách yên bình, xong buổi lễ 49 ngày anh Bình, ai cũng thấy hết lo vì không có chuyện gì xảy ra, bà Rạng cũng thấy nhẹ nhõm phần nào và nghĩ mọi chuyện đã qua rồi, ông trời đã tha tội cho gia đình nhà bà, vợ anh Bình từ ngày ấy cũng để thằng Khánh ở nhà không gửi bên bà ngoại nữa, ngày ngày nó vẫn chơi cùng những đứa trẻ hàng xóm vui tươi lắm, Thời gian trôi qua yên bình cho tới hôm 100 ngày ông Rạng, mọi người trong gia đình sắp mâm cơm cúng ông Rạng, Anh Sinh bê mâm cơm cúng đặt lên bàn thờ ông Rạng , rồi lùi ra xa miệng khấn , anh đang khấn thì thằng Khánh đi gần lại chỗ anh đứng , nó cũng chắp tay lại , mồm bật ra âm thanh vang vọng lắm, âm thanh như từ đâu xa xăm chứ không phải do nó nói: “Mày phải đi theo tao” rồi ngước mặt lên nhìn thẳng vào mặt anh Sinh , đôi mắt thằng Khánh đỏ sọc, ứ ra máu đỏ chảy xuống sống mũi, rồi lăn ra đất lên cơn co giật, miệng sùi bọt mép , chân tay co lại, Bà Rạng chạy lại ôm lấy thằng Khánh, vợ anh Bình khóc oà: Đừng mang con của em đi, nhưng chỉ đặt thằng Khánh lên giường là nó tắt thở, mọi người ai cũng kinh hãi .

Phần III: Đôi mắt máu


Quote:


Máu trong mắt thằng Khánh vẫn chảy từ trong khóe mắt nó, những giọt máu nhỏ rơi trên chiếu giường chảy thành dòng, ai cũng đứng người khi dòng máu in lên chiếu thành chữ ” Tử” . Mấy bà hàng xóm đứng bấu vai nhau khiếp sợ, cảnh tượng ban ngày mà đã làm kinh sợ đến thế. Anh Sinh từ lúc này đến giờ như người vô hồn, cứ đứng yên nhìn thằng Khánh, chỉ tới lúc bà Rạng nức nở nói: Thế này tôi sống làm gì nữa, sống nhìn những người thân lần lượt ra đi thế này tôi chết còn hơn. Vợ anh Bình ngất lịm bên xác thằng Khánh, Anh Sinh lúc này mới hoàn hồn vội bế vợ anh Bình qua giường bên đặt chị nằm ở đấy, rồi chạy ra nói vơi mấy bà hàng xóm: các bác chạy qua mấy nhà thông báo cho cháu để chuẩn bị làm đám ma cho thằng Khánh, mấy bà hàng xóm ú ớ gật đầu rồi bước ra khỏi căn nhà. Đến chiều tối , tiếng kèn tiếng trống đám ma đã vang lên trong cái làng nhỏ, tiếng đàn cò réo rắt càng làm cho cái không khí thêm u ám, người dân trong làng bàn tán xôn xao, ai cũng phải thấy khiếp sợ đến mức không dám ra khỏi nhà lúc về đêm. Tiếng gió thổi mạnh làm cây cối xào xác cũng làm cho mọi người thấy rùng mình. Bên cỗ quan tài, vợ anh Bình cứ ôm chặt chiếc quan tài rồi khóc thảm thiết, chứng kiến cái chết của chồng mình rồi giờ đến con mình, thật sự là quá đau đớn, ai trông thấy cảnh tượng ấy cũng không cầm được nước mắt. Đã gần về đêm khuya, tất cả lại làm lễ cúng cơm cho thằng Khánh, không gian tĩnh mịch, chỉ còn tiếng mõ kêu lên cốc cốc trong đêm khuya. Cảnh vật bên ngoài mờ ảo bởi những đám sương mù dầy đặc, trắng xóa.

Đang làm lễ thì anh Sinh bỗng giật mình, anh v
<<123456>>
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá :like
vote
Từ khóa Google : ,,
₪ Cùng Chuyên Mục
Truyện ma Bóp da ma quái
Truyện ma : Bùa lỗ ban - Thực hư và thiện ác
Truyện ma Bùa ngải Việt Nam và những cuộc chiến giữa 2 cõi âm dương
Truyện ma cái chết cô vũ nữ
Truyện ma Căn nhà bên kia đèo Rù Rì
>> Xem thêm...
₪ Bạn xem chưa ?
Quy định sử dụng | Chính sách bảo mật | Hướng dẫn Cài đặt và gỡ bỏ
Trang chủ
@ Allright reserved 2014. Nội dung copy từ internet
SEO: