Pair of Vintage Old School Fru
truyện teen coitruyen.wap.sh truyện teen coitruyen.wap.sh
Thế giới Truyện Teen
Chúc bạn giải trí tại COITRUYEN.WAP.SH vui vẻ
₪ TOP Game ứng dụng androi miễn phí
₪ Game Online Hoàn toàn miễn phí
* Mobi Army - Bắn Gunny Mobie
* M.X.H Avatar - Nông Trại Vui Vẻ
* Khí Phách Anh Hùng - Cổ Trang
* GoPet Online - Hội Thú Chiến
»
Lượt Xem : (1 / )

Chuyện có thật - Họ nhà em bị vong ám

₪ Game Hay nhất bạn nên chơi !
Game đuổi hình bắt chữ phiên bản cực troll
Đáp án ĐHBC phần 1
Đáp án ĐHBC phần 2
Đáp án ĐHBC phần 3
Game đuổi hình bắt chữ Online 2015
Game Avatar HD hack xu , hack lượng , auto farm
Mobi army 2 hack chỉnh góc tự động bắn siêu chuẩn
́t mình vẫn còn thức thì chết. Em vẫn cố ti hí mắt lên để nhìn thì thấy bà ấy vẫn đứng đó, cố nhìn mặt xem là ai nhưng không tài nào nhìn được vì ánh đèn dầu quá bé, với lại bà ấy đội kiểu nón gì mà che gần hết mặt, còn đứa bé đi cùng thì lạ lắm, em thấy hình như nó không có khuôn mặt, chỉ là 1 khoảng trắng phẳng lì.. Phải khoảng gần một lúc lâu sau thì bà ấy quay người lại và đi ra phía cửa, nhưng lạ 1 điều là lúc vào em đã thấy bà ấy đi từ cổng vào, lúc bà ấy đi ra em cố nhìn ra cổng nhưng chẳng thấy bà ấy đâu, sợ quá, em nằm im rồi ngủ lúc nào không hay.

Phần 2: Đưa bác ra đồng

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy thì em đã thấy mọi người lục đục chuẩn bị để trưa mang quan tài nhập đất rồi. Em cũng bắt đầu mò dậy, người hơi mệt vì chuyện tối hôm qua, khi đi qua quan tài em còn cố tình nhìn xuống chỗ cái bà kia đứng để xem có gì khác thường không thì thấy có 1 vũng nước, nhưng đã khô gần hết rồi. Run quá nên em chạy luôn ra đằng sau nhà rửa mặt. Không khí buổi sáng sớm ở quê em thật dễ chịu, có lẽ nó gần rừng, gần núi, nếu mà được ở đây thì phổi em phải xanh như tầu lá chuối. Đang chải răng thì thấy bác gái em trên nhà quát ầm lên, chẳng hiểu chuyện gì nên em chạy lên xem, thì thấy bác đang càu nhàu chửi mấy con chuột chạy nhảy làm đổ ảnh thờ của bác em. Lúc này da gà em nổi hết lên, nghĩ đến chuyện tối hôm qua, chẳng lẽ cái bà đó đã lật ảnh thờ của bác em xuống. Vô lý, nếu như vậy thì em phải nghe thấy tiếng động và thấy bà ấy di chuyển chứ, đằng này lúc đó chỉ thấy im lặng. Cố gắng đẩy hết những suy nghĩ ấy trong đầu ra, cũng mong nó đúng là chuột chạy nhảy nên ảnh bác bị đổ vì làm gì có lý do gì đâu mà bà kia phá bác em. Em lại lật đật chạy ra đằng sau đánh răng tiếp.

Ăn sáng xong xuôi chả có gì làm, ngồi nghịch hết mọi thứ trong nhà, nhìn bố và bác Đại cứ lăng xa lăng xăng, đi đi lại lại mà em buồn cười. Tình anh em có lẽ lúc sống ít được gặp nhau, thì lúc người ta đi cố giúp cho người ta đi được thoải mái. Con người ta sống với nhau đôi khi cũng chỉ cần vậy.
Gần trưa, em đã thấy mấy ông nào đẩy cái xe bò ma (loại xe để chở quan tài ra đồng) đến. Nghĩa trang ở đó cách nhà bác em 1 đoạn khá xa, ra đến đường cái phải đi ngược lên 1 đoạn nữa mới đến. Gọi là nghĩa trang cho oai thôi chứ thực ra là 1 cái bãi tham ma, mộ chôn đủ kiểu, lộn xộn chả theo 1 đường lối nào. Lúc gần đưa bác em ra đồng thì bà ngoại và bác gái em càng khóc tợn, mấy đứa nhỏ thì vẫn cười vẫn nô nhau được, có lẽ chúng nó còn quá bé để biết bố chúng nó sắp phải nằm trong đất mãi mãi.

Đúng giữa trưa thì mọi người bắt đầu chuyển quan tài lên cái xe bò ma. Lúc đầu chỉ có 4 anh thanh niên xông xáo vào bê thôi, vật lộn 1 thôi 1 hồi thì mấy anh ấy kêu sao mà nặng quá không bê nổi. Bác em thì vốn dĩ đã nhỏ người, từ hồi bị bệnh đến lúc mất thì người càng bé hơn vì không ăn được gì chẳng lẽ mấy anh thanh niên lại không vác nổi 1 ông có hơn 40 cân. Bố và bác em vào phụ 1 tay thì thấy đúng là nặng thật, không thể nào bê được, giống như bên trong đặt 1 tảng đá vậy. Lúc này thì mọi người mới nghĩ chắc bác em không muốn đi khỏi nhà rồi nên bác gái vào bàn thờ thắp hương rồi khấn.
Sau khi khấn xong thì mọi người vào bê thử, thấy nhẹ tênh, đúng thật là bác em vẫn nghe lời vợ. Nhưng khi vừa ra đến đường cái thì lại không thể nào đẩy được nữa, lại nặng như lúc trước. Bác em vẫn không muốn xa vợ con, vẫn muốn ở nhà. Mọi người lại phải nghỉ, chỉ khổ thân bác gái lúc bác trai sống đã chạy đôn chạy đáo vay tiền để chữa bệnh cho chồng, khi chồng chết thì vẫn phải chạy đôn chạy đáo để đưa chồng đi.
Bác gái cứ khấn xong là xe lại bon bon đi được, từ đó ra đến nghĩa trang rất nhiều lần bác trai không muốn đi. Nhưng cuối cùng thì bác vẫn nghe lời vợ mà chịu nằm xuống đất.

Phần 3: Con Lu và con Tô

Ở sau nhà bác em có xích 2 con chó, 1 con là Lu, 1 con là Tô. Cả 2 đều là chó đen. Buổi trưa có đám nên bác gái em phải xích 2 con chó lại, sợ nó chạy loăng quăng lại cắn người, bác ấy bảo 2 con chó ấy dữ lắm, cứ thấy người lạ là cắn. Trưa ăn cơm xong em cũng hay mang xương xẩu ném cho nó ăn, hồi đó cũng ngố cứ nghĩ chơi với nó, cho nó ăn thì nó sẽ coi mình là bạn và không cắn mình.
Tối hôm đó, cứ thấy nó gừ gừ nghĩ là nó muốn đi vệ sinh nên bác thả nó ra luôn. Vừa cởi xích là 2 con chạy ù ra ngoài ngõ. Lúc sau mấy bác cháu đang ngồi ở hiên nói chuyện, ở hiên nhà có 2 cái cột thì bố em treo cái võng ở đó để nằm cho mát, con Tô đi lững thững ở ngoài ngõ vào nhưng không thấy con Lu. Nó cứ đi rồi bỗng dưng nhảy tót lên cái võng để ngồi rồi đung đưa, bác em đuổi xuống được 1 lúc thì nó lại nhảy lên. Bác Đại bực quá lôi cái võng xuống để cất thì nó gừ gừ rồi lủi đi mất.

Lúc đi ngủ bác em có gọi 2 con về để xích lại sợ nó đi lung tung bị bắt mất nhưng gọi mãi thì chả thấy chúng nó đâu nên đành thôi, đóng cổng và đi ngủ. Bác gái với cả 2 em của em( đúng ra em phải gọi là anh chị nhưng chúng nó bé quá nên cứ gọi là em cho dễ gọi) ngủ ở cái giường mà bác trai em trước lúc mất nằm ở đấy, bác gái vừa vào bật điện thì tự dưng thấy con Tô đang nằm trên giường từ bao giờ rồi, lúc này 2 em của em chúng nó vẫn ngủ như chết. Nghe tiếng bác gái hét, bác Đại và bố em chạy vào, 2 người cũng sững người 1 lúc vì biểu hiện kỳ quái của con chó, rồi nhanh chóng đuổi nó ra khỏi giường nhưng nhất quyết nó không chịu đi, 2 đứa bé thấy ồn dậy khóc ầm lên. Cả nhà sốt hết cả ruột, lúc sau bố em cầm 1 cành dâu vào rồi quất đuổi con chó thì nó tru ầm lên rồi chạy mất hút. Bác gái cứng đơ người vội vàng đi thắp hương cho bác trai. Trong đầu mỗi người đều có 1 mớ tâm trạng chẳng muốn nói ra.

Mãi đến khuya em mới bắt đầu ngủ được, lần này em xin ra ngủ với bố và bác. Đang nằm thiu thiu thì tự dưng em nghe thấy tiếng cười the thé vọng từ cổng vào, 1 lúc sau thì nghe thấy tiếng chó sủa, xong lại tru lên, được 1 lúc thì mọi thứ im bặt chỉ nghe thấy tiếng chó rít rít như kiểu mình vừa mắng nó xong rồi nó biết lỗi vậy. Chả biết là gì em run quá nép người vào cạnh bố và bác, cố dỗ giấc ngủ nhưng tiếng đó cứ ám ảnh làm em không thể ngủ được. Có lẽ được 1 lúc em mệt quá mà ngủ lúc nào không hay.

Sáng hôm sau, vừa mở cổng ra thì bác em hết hồn vì thấy con Tô và con Lu nằm chết ngay ở cổng, trên người 2 con chi chít vết cắn, 2 con nằm cách nhau độ 3 bước chân người lớn, con Tô nằm ngay gần cổng, lúc sau nhìn kỹ thì thấy có 1 số vết cào ở cổng, bác em nghĩ là nó đã cố để vào nhà nhưng mà không được. Người ta vẫn bảo là chó cắn ma, nhưng 2 con Tô và Lu thì bị ai cắn? Mọi người vội mang 2 con ra sau vườn chôn rồi chả ai bảo ai, hình như mọi người muốn tránh chuyện về con chó.

Phần 4: Hồi ức

Cả ngày hôm đó ai cũng im lặng, chả ai nói với ai được câu gì, em muốn kể chuyện tối hôm qua và cả hôm trước nữa mà không dám kể, chỉ sợ mọi người không tin bảo em mệt
<<1234 ... 9>>
Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá :like
vote
Từ khóa Google : ,,
₪ Cùng Chuyên Mục
Truyện ma Bóp da ma quái
Truyện ma : Bùa lỗ ban - Thực hư và thiện ác
Truyện ma Bùa ngải Việt Nam và những cuộc chiến giữa 2 cõi âm dương
Truyện ma cái chết cô vũ nữ
Truyện ma Căn nhà bên kia đèo Rù Rì
>> Xem thêm...
₪ Bạn xem chưa ?
Quy định sử dụng | Chính sách bảo mật | Hướng dẫn Cài đặt và gỡ bỏ
Trang chủ
@ Allright reserved 2014. Nội dung copy từ internet
SEO: